“Canh Bí Đỏ – Món Ăn Nhẹ Nhàng Mà Đậm Đà Nhớ Thương”
Mỗi lần nhìn thấy nồi canh bí đỏ, mình lại nhớ tới má. Nhớ dáng má lom khom ngoài chợ lựa từng quả bí tròn, vỏ rám nắng, thịt dày vàng óng. Má hay bảo:
“Món này coi vậy chứ bổ não lắm nghen con, mấy đứa nhỏ ăn vô cho thông minh, đỡ nóng nảy.”
Lúc còn nhỏ, nghe má nói “bổ não” là tưởng bí đỏ là món “thần kỳ”. Giờ lớn rồi, tìm hiểu kỹ thì hóa ra, má đúng thiệt.
🧠 Bí đỏ – Dưỡng chất cho trí não và tâm trạng
Theo các chuyên gia dinh dưỡng, bí đỏ (bí ngô) chứa nhiều vitamin A, C, E, sắt, folate và đặc biệt là beta-carotene – những chất cực kỳ quan trọng cho thần kinh và chức năng não bộ.
Chất beta-carotene khi vào cơ thể sẽ chuyển thành vitamin A, giúp cải thiện trí nhớ, thị lực và làm dịu hệ thần kinh. Ngoài ra, bí đỏ còn giàu tryptophan – một axit amin giúp sản sinh serotonin, là chất dẫn truyền thần kinh có liên quan đến tâm trạng vui vẻ và giấc ngủ ngon.
Không phải ngẫu nhiên mà ông bà ta ngày xưa vẫn xếp canh bí đỏ nấu tôm vào danh sách bài thuốc dân gian giúp trẻ con ăn ngon, ngủ yên, người lớn thì đỡ mệt, đỡ mất ngủ những hôm giao mùa.
🍲 Canh bí đỏ kiểu Huế – Nhẹ mà đậm, lạt mà sâu
Nhiều người thấy canh bí đỏ là chán – vì trông có vẻ “lạt lẽo”, màu không bắt mắt, ăn vào sợ ngọt nhạt và nhừ nhừ. Nhưng ai từng ăn canh bí đỏ kiểu Huế, chắc chắn sẽ nhớ mãi.
Người Huế không dùng quá nhiều gia vị, nhưng lại rất tinh tế trong cách nấu:
- Phi hành tím thơm (hoặc củ nén nếu có), cho ít tôm tươi giã nhuyễn hoặc tôm khô đập dập vào xào sơ
- Đổ nước vào, nấu vừa sôi rồi cho bí đỏ đã cắt miếng vừa ăn
- Nêm nếm vừa tay – không quá mặn, không quá ngọt
- Đến khi bí mềm nhưng chưa nát, rắc thêm hành lá, tiêu xay, là xong
Món canh ra lò vàng như nắng đầu thu, nước trong, ngọt dịu mà thơm đậm mùi tôm, thoang thoảng hành phi. Ăn kèm cơm trắng, hoặc chan cơm nguội những ngày oi bức, đúng là “tuyệt cú mèo” như má hay nói.
👶 Sao trẻ bây giờ không thích ăn canh nữa?
Mình để ý thấy mấy đứa cháu, hay cả con của bạn mình, nhiều đứa lười ăn canh. Chúng thích cơm khô, snack, pizza, đồ nướng hơn là một chén nước trong với mấy miếng bí.
Có thể vì khẩu vị thời nay đã khác. Có thể vì người lớn không còn kiên nhẫn kể chuyện về món ăn, hay vì canh được nấu kiểu công nghiệp – nhanh, nhiều bột nêm, không đủ “hồn”.
Nhưng mình tin: nếu ta nấu chậm hơn một chút, tâm hơn một chút, và chia sẻ câu chuyện đằng sau món ăn, thì tụi nhỏ sẽ dần hiểu được ý nghĩa của một chén canh bí đỏ:
Không chỉ là dưỡng chất cho thân, mà còn là một bài thuốc dân gian dịu dàng, được truyền qua tay người bà, người mẹ – nuôi dưỡng trí nhớ, giấc ngủ và cả sự dịu dàng trong tâm tính.
Vậy nên, dù sống ở đâu, mỗi khi thấy bí đỏ ngon, mình lại mua về nấu một nồi canh nhỏ – như một cách để giữ sợi dây kết nối giữa hiện tại và ký ức tuổi thơ, giữa mình và má, giữa cơ thể và tâm hồn đang cần được nuôi dưỡng.

Comments